Tôi và vợ quen nhau khi cùng dự bữa tiệc sinh nhật của một người bạn tại Hà Nội. Tôi sinh ra và lớn lên ở Nam Đinh, sau khi tốt nghiệp đại học tôi ở lại Hà Nội lập nghiệp với tấm bằng kỹ sư xây dựng. Còn vợ tôi là người Hà Nội, cô ấy vừa mới ra trường chưa xin được việc nên chỉ ở nhà buôn bán online qua mạng.
Yêu nhau được nửa năm thì tôi dẫn cô ấy về ra mắt gia đình. Tuy nhiên, kể từ sau buổi ra mắt ấy, chuyện tình cảm của chúng tôi gặp rất nhiều sóng gió, do bố mẹ tôi chỉ muốn con trai lấy vợ gần nhà, không đồng ý để tôi lấy vợ Hà Nội.
Tôi đã định chia tay vì sự cấm cản của gia đình. Tuy nhiên, lý trí vẫn không thể thắng nổi sức mạnh tình yêu nên đám cưới của hai chúng tôi cuối cùng cũng diễn ra.
Ngày cưới, tôi biết, bố mẹ hai bên đều bằng mặt nhưng không bằng lòng. Tuy nhiên, về hình thức, đám cưới của chúng tôi cũng đã diễn ra suôn sẻ, tốt đẹp. Riêng phần trao của hồi môn, bố mẹ vợ tôi tuyên bố trong đám cưới cho chúng tôi một mảnh đất 45m2 ở khu vực Xuân Phương, Hà Nội. Tuy nhiên, trong sổ đó, bố mẹ vợ tôi vẫn đứng tên.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi thuê một căn nhà trọ nho nhỏ để ở tạm. Song ở được một thời gian thì chúng tôi cảm thấy rất bí bách, chật chội nên quyết định hùn tiền xây nhà.
Lúc đó, tôi nhẩm tính trong tay đã có khoảng 400 triệu đồng tiền tiết kiệm mà mấy năm qua tôi vất vả làm việc cực nhọc mới có được. Hơn nữa, bố mẹ tôi cũng mới bán mảnh đất mặt đường ở quê. Ông bà hứa cho vợ chồng tôi 500 triệu đồng để xây nhà. Tôi nhẩm tính với số tiền trên tôi có thể xây một ngôi nhà 3 tầng 1 tum là vợ chồng con cái có thể sống thoải mái. Vậy nhưng, kế hoạch xây nhà của vợ chồng tôi có nguy cơ đổ bể khi bố mẹ vợ khất lần khất lữa, không chịu sang tên mảnh đất kia cho chúng tôi.
Họ nói mảnh đất kia họ đã cho chúng tôi rồi thì trước sau gì cũng là của vợ chồng tôi. Bố mẹ vợ còn bảo, nếu bây giờ có sang tên, ông bà chỉ muốn sang tên cho con gái.
Nghe họ nói tôi cảm thấy rất bất bình. Tôi cho rằng, bố mẹ vợ tuyên bố cho đất nhưng không sang tên cho cả hai vợ chồng tôi thì tức là việc cho quà của ông bà chỉ là hình thức giả dối mà thôi.
Cũng vì việc trên mà mấy hôm nay vợ chồng tôi cứ tranh cãi, giận dỗi nhau. Rồi bố mẹ tôi nữa, họ nghe tin gia đình thông gia không chịu sang tên mảnh đất kia cho vợ chồng tôi thì rất tức giận. Bố mẹ tôi tuyên bố, nếu gia đình thông gia không sang tên mảnh đất kia thì họ cũng sẽ không cho chúng tôi số tiền 500 triệu để xây nhà nữa.
Mang chuyện này kể với một người bạn thân, bạn tôi khuyên tôi chả dại gì mà dốc hết tiền xây nhà trên mảnh đất mà bố mẹ vợ đang đứng tên cả. Bởi vợ chồng sống với nhau hạnh phúc dài lâu thì không sao, nhỡ may vợ chồng không ở được với nhau nữa thì tôi sẽ trắng tay.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, vốn liếng bao năm qua dành dụm để lấy vợ, làm nhà mà giờ đây tôi lại mang tâm trạng lo sợ một ngày nào đó sẽ bị "đá" đi không một xu dính túi. Mặc dù vợ tôi cũng an ủi cái sổ kia chỉ là thủ tục giấy tờ, sẽ chẳng bao giờ có chuyện ly hôn. Vợ chồng sống với nhau phải có niềm tin thì mới lâu bền được.
Thế nhưng tôi nghĩ, việc hôn nhân đúng là ai biết đâu là ngày mai, nếu khi có người thay lòng đổi dạ thì mọi việc đều phải dựa trên Pháp Luật để phân xử.
Hiện giờ tôi đang rất rối trí. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên, tôi có nên xây nhà trên đất của bố mẹ vợ cho khi chưa được sang tên hay không?