Sự cố ngoài ý muốn

Kute Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Không rõ ở chỗ các bạn điện thoại làm việc thế nào, chứ điện thoại nhà tôi “tính khí“ thất thường lắm. Này nhé, khi tôi gọi tới hiệu giặt là thì rơi vào nhà in, còn khi gọi đến nhà ăn thì rơi vào bệnh viện.
Sự cố ngoài ý muốn
Minh họa: Lê Tâm

Một lần, vào buổi tối, cô hàng xóm hớt hơ hớt hải chạy sang nhà tôi.

- Nhờ anh gọi gấp "01" với, hình như đang cháy cái gì đấy - cô ta kêu lên.

Ngay tức khắc tôi quay "01".

Ở đầu kia dây nói có người nhấc máy, bỗng tôi nhận ra giọng nói quen thuộc của ông Giám đốc cơ quan tôi.

- Ôi, xin lỗi anh - tôi nói - Hình như em quay nhầm số máy thì phải.

Đặt ống nghe xuống, tôi quay tiếp "01". Lại rơi vào máy ông Giám đốc.

Giám đốc hỏi:

- Có việc gì thế, Orlov?

Tôi nói:

- Dạ, có chút việc nhưng không liên quan tới anh.

Giám đốc hỏi tiếp:

- Vậy thì tại sao cậu lại gọi cho tớ?

Tôi nói:

- Tại điện thoại.

Giám đốc đặt ống nghe xuống. Tôi gọi tiếp "01" và lại rơi vào máy ông ta.

Giám đốc nói:

- Orlov, chúc cậu ngủ ngon và sáng mai đến gặp tớ nhé.

Rồi ông ta dập máy.

Tay run run, tôi thận trọng quay "01".

Giám đốc quát:

- Orlov, cậu bắt tớ chui khỏi chăn lần thứ tư rồi đấy.

Đến lượt mình, tôi cũng không nén nổi:

- Thì anh đừng nhấc máy vậy.

Giám đốc nói:

- Hay nhỉ, vậy thì cậu cần gặp ai mới được chứ? Ở đây chỉ có hai vợ chồng tớ thôi.

Tôi giải thích:

- Tôi gọi cho "01". Ở đây đang có hoả hoạn.

Giám đốc nói:

- Vậy thì phải chờ thôi. Lạy Chúa, chắc là chưa xảy ra ẩu đả.

Rồi ông ta đặt ống nghe xuống.

Đúng lúc đó, cô hàng xóm chạy đến và gào lên:

- Anh chưa gọi được "01" sao?

- Gọi rồi, nhưng toàn rơi vào số máy thủ trưởng cơ quan - tôi phân bua.

Cô hàng xóm nói:

- Nếu thế anh quay số máy Giám đốc thì sẽ được "01".

Tôi quay số máy Giám đốc.

Giám đốc hỏi:

- Cậu gọi cho "01" bằng cách nào vậy?

Tôi đáp:

- Dạ, em vừa quay số máy của anh đấy chứ.

Giám đốc nói:

- Vâng, tôi hiểu rồi.

Và ông đặt ống nghe xuống.

Cô hàng xóm rít lên:

- Thế cũng mang tiếng là đàn ông, có mỗi số máy "01" mà không biết gọi.

Nói đoạn, cô ta tự tay cầm máy và quay "01".

Tôi nghe rõ tiếng cô hàng xóm:

- Không, không, Orlov chẳng là cái gì cả, anh ấy với tôi là chỗ hàng xóm láng giềng thôi.

      Tôi giật ống nghe trên tay cô hàng xóm và gào to:

- Không phải lỗi tại em đâu, thưa đồng chí Giám đốc. Chính cô ta muốn gọi cho anh đấy.

Bỗng một giọng nữ vang lên trong ống nghe:

- Tôi không phải là “đồng chí Giám đốc” của anh, tôi là phu nhân của ông ấy.

Tôi hỏi:

- Chị đang gọi từ đâu vậy?

Giám đốc phu nhân hỏi lại:

- Thế tại sao cô "nhân viên cứu hỏa" biết số máy điện thoại nhà tôi?

- À, số máy nhà chị thì ai mà chẳng biết.

Giám đốc phu nhân nói:

- Rất cảm ơn anh đã gọi cho tôi, đồng chí Orlov.

Tôi nói:

- không dám ạ, nếu chị cần thì tôi có thể gọi tiếp.

Giám đốc phu nhân nói:

- Đồng chí Giám đốc đang chuẩn bị đến gặp anh bây giờ.

Rồi bà đặt ống nghe xuống.

Tôi bảo cô hàng xóm:

- Họ sẽ đến ngay bây giờ, thế là ổn.

- Muộn rồi - cô ta nói - lửa đã tự tắt. Anh hãy gọi điện thoại để họ khỏi đến nữa.

Tôi gọi cho Giám đốc phu nhân.

Một giọng ngái ngủ vang lên trong ống nghe:

- Alô, thường trực cứu hỏa đây.

- Không, tôi không gọi cho các anh, tôi cần gọi cho đồng chí Giám đốc của tôi.

- Xin cho biết địa chỉ? - có tiếng hỏi.

Tôi đọc địa chỉ nhà Giám đốc.

- Xin anh chờ cho một lát.

Sau hai phút Giám đốc cùng phu nhân gọi điện thoại cho tôi, hỏi:

- Đồn công an phải không?

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật